Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Phượt... chờ!

Do hổm rày "xúi quẩy"Du lich thai lan đeo đuổi khá nhiều nên chuyến phượt Đà Nẳng sắp đến, mình phải dời lại khoảng một tuần nữa.

< Chiếc Win còi của mình: bạn đường trên từng cây số...

Đơn thuần đây chỉ là trục trặc trong việc đặt vé với nhà xe: họ "nhầm" nên mình "nhỡ" thôi - cũng không sao vì chuyến phượt vẫn còn đó, đi trễ thì về trễ - cũng không hao hụt hay mất miếng nào, lại thêm thời gian tính toán kỹ lưỡng các lộ trình, các nơi sẽ ghé.
Mà trở ngại không chỉ là chuyện xe mà còn nhiều vấn đề khác nữa. Chỉ nội cái sitemap Du lịch, GO! trong webmaster tools hổm rày cứ "pending" khá nhiều content types link cũng khiến mình "đâu cái điền" rồi - Trở ngại này khiến phần search của web không còn nhanh nhạy như trước nữa: hùi đó search gì cũng ra thì bi giờ kiếm gì cũng tẹt, ngán ngẩm thật - chỉ còn nước chờ và chờ xem sao!

Cái sự "chua" cũng không buông tha khi mình mua hụt cái mini laptop: IBM x40: máy mới lắm, màn hình 12'' (mình nghe nói model này rất trâu bò) với giá 2400k (có thể trả thêm chút).Du lich phu quoc Cái này mà mang theo trong các chuyến phượt thì mình có thể post ngay các bài nóng trong chuyến đi khi ở khách sạn nhà nghỉ có wifi - đây là cái ước mơ từ trước tới giờ của Dũng này.

< Hóng gió đêm dưới Phú Mỹ Hưng...

Vậy mà do mình chần chừ, lần lữa... nên họ bán mất - dzị là xong! Trước giờ, hụt không phải là lần đầu mà đây là cái thứ hai thứ ba gì đó, tất cả cũng là con mini (10" hay hơn tý, nhẹ gọn trong bước đường phượt).

< Bên hồ Ánh Sao là bạn đời đây...

Tự trách mình chậm chạp cũng không ổn vì trước giờ mình có xài laptop đâu để có kinh nghiệm xem máy chứ? Còn người bán lại là những bạn có thể chuyên nghiệp, người ta trên các forum mua bán... và dĩ nhiên chả ai biết ai, cũng không ai cần biết người mua có mục đích gì ngoài chuyện xài hay bán tiếp...
Lại nhớ một tên bạn giàu tiền lắm của từng đem cái Du lich mien trung mini laptop cho con cưng chơi nghịch và quăng đập rồi sau đó bán "ve chai" do anh chàng chê lỗi thời...
Thôi, hạ hồi phân giải đợi lần sau. Từ từ rồi có, gian khổ rồi hưởng - xem ra có giá trị đồng tiền bát gạo hơn là thừa mứa ê hề đó chứ.

< Chộp tấm ảnh này, xem lại thấy cái mặt "Điền Gia" sao khắt khổ qua, he he...

Hôm qua tìm ra chổ làm cái gọng "cánh gà" cho bánh sau chiếc Win100 trên đường Nguyễn Chí Thanh. Chổ này chuyên là đồ cho xe mô tô nhưng họ tính mắc quá: chỉ 2 khung sắt 10 bo tam giác hàn pát phía sau, sơn đen... mà những 500k. Cái pát này chủ ý tránh cho chiếc túi treo xe không cọ vào bánh sau; các chuyến đi trước: mình sử dụng cọng thung ràng căng ngang phần sau xe trông Du lich ha long khá dã chiến, bi giờ định làm luôn cho chắc chắn đó mà. Mấy tháng trước có ghé khúc trên gần chợ Tân Thành: họ có uốn ống inox xe nhưng làm pát ốc để bắt vô thì không, tắt tịt.
Xem ra "sợi thung ràng" vẫn còn đất sống, he he...

Bi giờ thì còn khối chuyện cho chuyến "sắp sửa" - Mọi thứ hành lý đã sẳn sàng rồi, chỉ chờ "giờ đã điểm" là go out.
Tối hôm qua mưa rào rào, kỳ thật - chả theo quy luật 4 mùa gì cả...